29.7.20

CHÙA QUÊ | MQĐ

Chùa Phước Lâm

Tôi đến Hội An chỉ vì 2 trạm dừng. Trạm 1 là 1 quán chay, đúng hơn là người đã tạo hồn cho quán. Trạm 2 cũng là 1 không gian ẩm thực có tên Đêm Trắng. Nào ngờ duyên sự sao đó mà tôi có thêm 1 trạm dừng nữa. Tôi đã được dùng 1 bữa chay tại đây. Nhưng đây không phải hàng quán nào cả.

Danh xưng nơi này là Phước Lâm. Niên đại phải trên 300 năm tuổi. 1 diễn biến nằm ngoài tiên liệu nhưng lại trùng khớp hoàn hảo với căn tính. Căn tính lặng yên.

Ngôi cổ tự quá sức an tĩnh. An tĩnh từ lối vào. An tĩnh từ cảnh quan. An tĩnh từ người anh Vĩnh Điện cùng với ly trà nơi hiên vắng ở vườn sau. Vẻ xanh mát và sạch trong của cỏ cây khiến cho hồn người lữ khách khác nào hạt cát mịn. Sâu vùi sâu vùi vào lòng đất.

Đoạn đường tản bộ 25 phút với chiều dài 2.000m đã giúp tôi xa lánh Hội An nhà xe lấp lánh và không còn yên ả. Đoạn đường với từng bước đạm nhiên đã giúp tôi chứng tri 1 Hội An khác, rất khác. Cùng chung tên gọi nhưng thời tiết đổi thay và phong thủy nội thân cũng đổi thay hoàn toàn.

Ước mong cũng chỉ có thế. Đi đâu, nơi nào cũng cúi xin được gần kề chân quê.

#Nhiên
4.12.2018